Chùa Hương hay còn gọi là Hương Tích Cổ Tự, có nghĩa là chùa Thơm, thuộc xã Thiên Lộc, huyện Can Lộc. Chùa nằm ở độ cao 650 m, lưng chừng đỉnh Hương Tích, một trong những đỉnh đẹp nhất trong 99 ngọn trên núi Hồng Lĩnh. Nơi đây được mệnh danh là "Hoan Châu đệ nhất danh lam" - ngôi chùa đẹp nhất vùng Hoan Châu (xứ Nghệ), một trong 21 thắng cảnh của nước nam xưa.
Theo nghiên cứu, chùa Hương được xây dựng thời Trần, thế kỷ XIII, là một trong những ngôi chùa lâu đời nhất Việt Nam. Tương truyền, vua Trang Vương nước Sở sinh hạ được ba con gái, khi trưởng thành hai chị lấy chồng làm quan trong triều. Đến công chúa út Diệu Thiện thì bị vua cha ép gả cho một viên quan võ, là một người độc ác, hung tàn. Nàng phẫn chí và đi tu, người chồng sau đó tìm đến phóng hỏa đốt chùa, nhưng may mắn được đức Phật che chở, cứu thoát. Diệu Thiện sau đó đến động Hương Tích, núi Hồng Lĩnh dựng am tu hành.
Sau đó, Sở Trang Vương lâm trọng bệnh, thầy thuốc khuyên phải có tròng mắt và bàn tay của một người con gái tự nguyện hiến dâng mới cứu được. Diệu Thiện biết chuyện đã hy sinh đôi mắt và bàn tay của mình đưa cho sứ giả về cứu cha. Vua khỏi bệnh, sai người đến trả ơn mới biết đó là con gái mình. Đức Phật cảm động tấm lòng của Diệu Thiện nên hóa phép cho cơ thể nàng lành lặn lại như cũ. Diệu Thiện sau đó tu hành đắc đạo và hóa thành phật quan âm nghìn mắt nghìn tay.
Ở chính nơi Diệu Thiện tu hành và hóa phật, người dân đã xây nơi thờ tự là chùa Hương.