Những người thầm lặng trên chuyến bus mui trần đón tuyển U23

Let's block ads! (Why?)

Khi được hỏi về việc cả nhóm tài xế và phục vụ từ sáng tới tối mịt chưa được ăn một bữa tử tế, họ chỉ cười: "Các em chịu khổ, chịu cực, cắn răng thi đấu kiên cường dưới tuyết trắng xứ người đến chảy cả máu mũi, bầm cả tay. Mình mới cực từ sáng tới giờ nề hà chi".

Anh Cường bày tỏ: "Thương các em lắm chứ, tiếc nuối vì 118 phút chiến đấu kiên cường bỗng vỡ vụn vì quả ghi bàn của các cầu thủ đội bạn ở phút cuối. Nhưng nghĩ lại, nếu tuyết không rơi, sao ta biết mình có thể chơi được tốt đến đâu. Nếu không có những trận cầu 120 phút, sao ta biết thầy Park đã tạo cho học trò nền tảng thể lực nhường nào. Nếu không bị dẫn trước, sao ta thấy được tinh thần chiến đâu kiên cường, bất khuất cũng những chàng trai U23. Và nếu không có thất bại tiếc nuối, sao ta có thể chắc rằng người hâm mộ sẽ luôn đồng hành, tự hào về những chàng trai lịch sử".

Chúng tôi xin chụp hình anh Cường và đoàn, nhưng anh xua tay đi: "Máy ảnh, các trang báo của nhà báo nên dành cho các anh hùng của chúng ta, chúng tôi chỉ cố gắng thực hiện tốt nhất công việc của mình, đừng lên báo ngại lắm".